“Và khi tro bụi” – một truyện rất hay từng được báo Tuổi Trẻ giới thiệu, của tác giả Đoàn Minh Phượng, cô Phượng này cũng là tác giả của “Hạt mưa rơi bao lâu”.
Tên câu chuyện làm mình liên tưởng đến “Cát bụi” của Trịnh Công Sơn, con người sinh ra từ tro bụi của vũ trụ, đến khi chết đi lại hóa kiếp trở về thành tro bụi lang thang...
Truyện bắt đầu trong không khí đậm chất ảm đảm, buồn đến não ruột, và cảm giác không có lối thoát. Chợt suy nghĩ về chính bản thân mình, mình cũng từng trải qua giai đoạn giống nhân vật nữ chính, cũng từng mất đi mục đích tồn tại, và từng muốn “đi xa”. Một cô bé mồ côi cô đơn, một cô bé da vàng mũi tẹt lạc lõng giữa vùng đất của dân tộc “đệ nhất thiên hạ”, những ký ức về quê hương, tuổi thơ nhạt nhòa, những người yêu thương cô và cô yêu thương lần lượt về thế giới bên kia với lý do không rõ ràng. Đỉnh điểm là cái chết của người chồng yêu dấu đã khiến An mất hết niềm tin, mất hết hy vọng và quyết định chấm dứt cuộc đời mình. Nhưng An đã phải dời cái ngày định mệnh của đời chị – để tham gia vào cuộc hành trình tìm sự thật – để rồi nhận ra mục đích thật sự của việc chị đang đeo đuổi, nhận ra được sự thật mà chị đang chạy trốn... Kết thúc truyện, An sẽ sống hay chết tùy thuộc vào suy nghĩ và quyết định của người đọc, nhưng mình luôn muốn và hy vọng An sẽ sống và tìm thấy nơi bình yên cho tâm hồn chị.
Thứ Ba, 13 tháng 5, 2008
Và khi tro bụi
Nhãn:
truyện đã đọc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét